Đến bây giờ, ông Chu Văn Điểu vẫn nhớ như in lần bị thương khi đang thực hiện nhiệm vụ chiến đấu tại chiến trường Tây Nguyên. Khi ấy, ông là chiến sỹ đơn vị C15, công trường 18, Bộ Tư lệnh B3. Trận đánh ác liệt khiến ông mất đi đồng đội, bản thân bị thương, được đơn vị bạn hỗ trợ kịp thời và băng bó vết thương. Ông Điểu được đưa về điều trị tại Viện 84.
Mỗi khi trái gió trở trời, những vết thương trên thân thể lại khiến ông Điểu đau nhức. Sau quá trình đi khám bệnh, bác sỹ phát hiện đỉnh đầu, gò má phải của ông còn mảnh kim khí.
Từ năm 2000, ông Điểu làm thủ tục gửi lên cơ quan chức năng để được giám định thương tật, nhưng câu trả lời vẫn là chờ đợi.
"Hồ sơ cứ gửi lên xã, đợi một thời gian không được, lúc thì bảo thiếu giấy tờ, lúc lại là mẫu mới, làm đi làm lại. Mình phải mất 4 năm trời để hoàn tất hồ sơ xác nhận ở xã, nhưng chuyển lên huyện, huyện lại bảo chờ", anh Chu Văn Quynh, con trai ông Điểu cho biết.
Trả lời PV, đại diện Ban chỉ huy quân sự huyện Văn Lâm, tỉnh Hưng Yên thừa nhận hồ sơ của ông Điểu từ cấp xã gửi lên vẫn còn nhiều thiếu sót. Đáng tiếc thay, việc trao đổi thông tin 2 chiều lại chưa được thực hiện để gia đình hoàn thiện hồ sơ. Ban chỉ huy quân sự huyện Văn Lâm khẳng định sẽ cử đại diện xuống xã Trưng Trắc để hướng dẫn người nhà ông Điểu hoàn thiện hồ sơ giám định thương tật.
Trong khi chờ được công nhận, ông Điểu cũng đã bước vào tuổi xưa nay hiếm và chưa nhận được chế độ chính sách từ sự hy sinh của mình sau khi chiến tranh kết thúc.
Bình luận