Oxana Malaya sinh năm 1983, tại một ngôi làng ở Kherson Oblast, miền nam Ukraine. Câu chuyện buồn về cuộc đời của người phụ nữ này từng là chủ đề của nhiều bộ phim tài liệu, các cuộc phỏng vấn và tiêu đề báo chí. Điều mà nhiều người vẫn luôn thắc mắc, rằng “Điều gì sẽ xảy ra nếu con người lớn lên trong môi trường tự nhiên như loài vật?”
Đó là những gì mà Oxana đã phải trải qua suốt một khoảng thời gian dài của tuổi thơ. Theo các bác sĩ và hồ sơ bệnh án, Oxana là một đứa trẻ bình thường khi sinh ra. Nhưng sau đó, cô đã bị bỏ rơi bởi cha mẹ nghiện rượu của mình năm lên 3 tuổi.
Một mình trong cái lạnh, cô chui vào chuồng chó ở một trang trại. Từ đó, chuồng chó trở thành nhà và những con chó trở thành gia đình của cô. Oxana sống và lớn lên xung quanh những con chó.
Mãi đến 6 năm sau, Oxana mới được nhà chức trách phát hiện. Thời điểm đó, cô đã đi bằng bốn chân, nhảy, chạy, ăn và sủa giống hệt như những con chó đã nuôi nấng mình. Oxana không thể nói chuyện, thiếu nhiều kỹ năng cơ bản, và thể chất, mọi hành vi của cô ấy đều giống như một con chó. Thậm chí, cô còn ăn uống và chăm sóc vệ sinh như một chú chó.
Nhiều người khi nghe được tiếng sủa của Oxana đã không khỏi giật mình. Âm thanh giận dữ mà cô đang tạo ra không giống như một người giả vờ tiếng chó, mà nó là tiếng sủa của một con vật bốn chân đích thực. Đó là một sự hung hãn, gây lạnh sống lưng của loài chó, được phát ra từ miệng của một phụ nữ trẻ, mặc áo phông và quần đùi.
Oxana cuối cùng được chuyển đến nhà nuôi dưỡng trẻ em thiểu năng ở Barabol - vùng nông thôn Ovidiopol Raion của Odessa Oblast. Cô đã trải qua nhiều năm trị liệu và giáo dục chuyên biệt để giải quyết các vấn đề về hành vi, xã hội và giáo dục của mình. Khi trưởng thành, Oxana đã được dạy để khuất phục hành vi giống chó và học cách nói trôi chảy.
Mặc dù đạt được những tiến triển đáng kinh ngạc khi hòa nhập lại xã hội, trải nghiệm tuổi thơ với bầy chó vẫn để lại dấu ấn trong cô. Oxana có thể nói, nhưng giọng của cô vẫn đều đều, thiếu ngữ điệu và nhịp điệu, không cảm xúc.
Cô từng có bạn trai năm 22 tuổi, nhưng anh ta nhanh chóng bỏ đi sau khi cô cho anh ta thấy khả năng có thể chạy và sủa như một con chó của mình.
Bất chấp tất cả những điều đó, cô vẫn mong có một cuộc sống công bằng. Năm 2013, trên một chương trình phỏng vấn, Oxana chia sẻ rằng cô cảm thấy bị xúc phạm khi mọi người coi mình là một “cô gái người chó” và cô chỉ muốn được đối xử như mọi người.
Oxana cũng bày tỏ rằng muốn các anh trai cô đến thăm thường xuyên hơn và ước mơ chính trong cuộc sống của cô là tìm lại mẹ ruột.
Hiện tại, Oxana đang sống trong một cơ sở chăm sóc người lớn, giúp điều hành một trang trại và chăm sóc động vật. Các chuyên gia nghi ngờ rằng cô sẽ không bao giờ có thể sống tự lập được hoàn toàn.
Bình luận